Lê Minh - Thời gian vừa qua, trên các diễn đàn
mạng xã hội xuất hiện một số bài viết, bình luận liên quan đến vấn đề “Quân đội
phát triển kinh tế” với nhiều ý kiến trái chiều. Có nhiều ý kiến bảo vệ, đồng
tình, ủng hộ việc các doanh nghiệp quân đội, đơn vị quân đội tham gia phát
triển kinh tế; cũng có nhiều ý kiến không đồng tình, thậm chí có những ý kiến
mang tính chất xuyên tạc, hạ thấp vai trò của Quân đội với nhiều mục đích khác
nhau.
Là công dân trẻ, nhưng
với những hiểu biết ít ỏi của mình về lịch sử của đất nước, truyền thống của
Quân đội nhân dân Việt Nam và quá trình phát triển kinh tế xã hội hiện tại của
đất nước, tôi có suy nghĩ rằng:
Trước hết, Quân đội nhân dân Việt Nam là đội quân từ nhân dân mà
ra, vì nhân dân mà chiến đấu. Khi mới thành lập, quân đội của một đất nước nông
nghiệp lạc hậu, những chiến sĩ đầu tiên gia nhập quân đội là con em của người
nông dân, họ biết lao động, sản xuất. Khi đất nước đang chìm trong lửa đạn
chiến tranh, nghèo nàn, lạc hậu, chính những người chiến sĩ đã biết phát huy
năng lực “biết lao động, sản xuất” ấy để xây dựng Quân đội, để tự bảo đảm lương
thực, tự bảo đảm vũ khí, quân giới, thuốc men cho chiến sĩ ngoài mặt trận
và góp phần phục vụ đời sống của nhân dân, quan trọng hơn là đã góp phần giảm
bớt gánh nặng, công sức của nhân dân đóng góp vào xây dựng quân đội. Sự tự
giác, tự lực, từ cường ấy của người chiến sĩ quân đội đã trở thành chức năng,
nhiệm vụ chung của toàn quân; trở thành truyền thống tốt đẹp, quý báu của “Bộ
đội Cụ Hồ”. Chính từ những ngày đầu “tay súng, tay cuốc” đã đóng góp tích cực
vào quá trình phát triển, nâng cao sức mạnh chiến đấu của Quân đội và góp phần
vào sự ổn định, phát triển đời sống của một bộ phận nhân dân.
Thứ hai, trong những thời khắc đất nước khó khăn nhất, cuộc
kháng chiến bước vào giai đoạn cam go nhất, không chỉ người chiến sĩ ngoài mặt
trận phải chịu đói, chịu rét, mà cũng là thời điểm đời sống của nhân dân đói
kém nhất, thì Quân đội là lực lượng tiên phong, đi đầu trong tăng gia, sản
xuất, vừa tự lực, tự cường lo cho mình, vừa giúp nhân dân phát triển kinh tế xã
hội. Hàng vạn cán bộ, chiến sỹ quân đội - những con người chỉ biết cầm súng và
luôn muốn được cầm súng đối đầu tiêu diệt kẻ thù, nhưng họ đã vì lợi ích của
đất nước, của nhân dân, nén lại bầu nhiệt huyết ấy để tham gia mặt trận phát
triển kinh tế - xã hội mà Đảng và nhân dân giao phó, đó cũng là sự dũng cảm
phải luôn được ghi nhận. Hàng chục nông trường, nhà máy, xí nghiệp, trung đoàn
làm kinh tế của quân đội ra đời trong hai cuộc kháng chiến vệ quốc vĩ đại theo
chủ trương của Đảng, Nhà nước đã góp phần cùng với hậu phương sản xuất ra khối
lượng vũ khí, lương thực khổng lồ chi viện cho tiền tuyến, ổn định hậu phương,
góp phần quan trọng vào thắng lợi chung của dân tộc.
Thứ ba, sau chiến tranh giải phóng, đất nước thống nhất, giang
sơn thu về một mối, kinh tế đất nước kém phát triển, đời sống của nhân dân,
nhất là vùng sâu, vùng xa còn khó khăn, vất vả, chính những người lính của Quân
đội đã không sợ vất vả, xông pha đến những vùng đất chưa từng có dấu chân người
để khai hoang, cùng với người dân phát triển kinh tế, ổn định đời sống với
những việc làm như trồng rừng, trồng cao su, cà phê trên các vùng đất Tây
Nguyên, Tây Nam bộ, Đông Nam bộ; những đơn vị của quân đội đi đầu trong khắc
phục, xây dựng hệ thống cơ sở hạ tầng sau chiến tranh, thậm chí xây dựng những
con đường mới, công trình mới trải dọc đất nước… Có thể khẳng định, trên mặt
trận kinh tế, ở nơi nào, lĩnh vực nào mà doanh nghiệp không thể làm, không dám
làm thì người lính - doanh nghiệp quân đội tiên phong, dám nhận trách nhiệm lên
vai mình, dám làm và làm thành công.
Không dám nói cả nền kinh tế đất nước, nhưng nói đến bộ mặt kinh
tế, xã hội ở những địa phương vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo có sự phát
triển vượt bậc thì không thể không nhắc đến vai trò, công sức không nhỏ, thậm
chí là nòng cốt, quyết định của những người lính “Bộ đội Cụ Hồ”. Lịch sử ấy,
truyền thống tốt đẹp ấy không được phép quên và chắc chắn rằng nhân dân ta sẽ
không bao giờ quên, thế hệ trẻ chúng
tôi càng không được quên. Bây giờ đất nước phát triển, đời sống đa số người dân
no đủ, một bộ phận lớn có cái ăn ngon, cái mặc đẹp, có xe ô tô, xe máy, máy
tính, Iphone, Ipad…nhưng xin đừng quên những tháng ngày đất nước gian khó, quên
đi công sức, tình cảm của người chiến sỹ đã xông pha trên mặt trận kinh tế. 70 năm
qua, Quân đội vẫn tham gia phát triển kinh tế nhưng đã bao giờ họ xa rời, tự
làm lu mờ bản chất cách mạng, giảm đi lòng trung thành đối với Đảng, với nhân
dân, với đất nước này đâu?
Tôi thiết nghĩ, mỗi người dân ai cũng muốn đến lúc đất nước ta
giàu mạnh, đủ điều kiện để chăm lo, nuôi dưỡng quân đội tốt hơn, để người chiến
sĩ không phải tham gia mặt trận phát triển kinh tế, mà tập trung sức lực, trí
tuệ để huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Nhưng bây giờ chưa thể có
được điều đó, kinh tế - xã hội hiện tại của đất nước chưa cho phép thực hiện
điều đó, tương lai gần cũng chưa thể có được. Những lĩnh vực, khu vực kinh tế
nhạy cảm, nhất là kinh tế phục vụ mục đích quốc phòng, giữ nước thì chỉ quân
đội mới làm được. Chúng ta đồng thuận với ý kiến của một vị lãnh đạo ở Bộ Quốc
phòng khi nói về việc đơn vị quân đội làm kinh tế đơn thuần: “Quân đội không đi
ngược lại lợi ích của nhân dân. Cái gì đi ngược lại lợi ích của nhân dân thì
nhất định quân đội không làm”.
Đất nước này đã, đang và sẽ luôn cần những
người chiến sỹ quân đội xông pha trên mặt trận kinh tế đặc thù, những nơi khó
khăn, gian khổ, vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo vẫn cần họ. Chúc các anh
“Bộ đội cụ Hồ” vững tâm, vững chí, vững bước, vừa huấn luyện giỏi, sẵn sàng
chiến đấu cao, vừa làm tròn nhiệm vụ lao động, sản xuất để luôn hoàn thành sứ
mệnh chiến đấu bảo vệ Tổ quốc và tham gia xây dựng đất nước giàu đẹp.
Công dân trẻ nói đúng. Ủng hộ quan điểm của bác.
Trả lờiXóa