Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

SỰ NGỤY BIỆN VÀ GIẢ NGÂY NGÔ KHI ĐÒI CÔNG NHẬN NGỤY QUYỀN LÀ CHÍNH QUYỀN

Ngây ngô về lịch sử hay sự ngụy biện?

Lê Minh

    Nhớ cách nay hơn 1 tháng, nick Thanh Minh có đưa ra ý phản biện về luận điệu của ông sử tên Giang khi bảo vệ cho luận điệu bỏ chữ ngụy, rằng "cần tạo ra môi trường tự do học thuật trong ngành sử". Cái ý kiến nghe hài hước, thiếu trách nhiệm, vô lương tâm của một nhà sử học. 

       Trong phần bình luận thì bác Long Lê có đăng ý kiến của ông Trần Đức Cường về việc nhắc lại tình huống ông Trần Văn Hữu, Thủ tướng Quốc Gia Việt Nam, là "ông ta tuyên bố chủ quỳên của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa tại Hội nghị Fransico năm 1951". Theo ông Cường, phải xem Quốc gia Việt Nam là một nhà nước chính danh để có cơ sở pháp lý chủ quỳên liên tục của VN đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.


       Hôm đó Hoàng Ngân Thương, anh Hoàng Tiến Phương, cùng các bác chống xét lại lịch sử muốn Thanh Minh viết bài để phản biện với ý kiến của ông Cường. Hôm nay tôi mạo muội có ý kiến thế này: luận điệu của ông Trần Đức Cường hoặc là ngụy biện hoặc là giả ngây ngô.

     1. Đó là sự ngụy biện. Theo tư duy logic,  ý ông ta và những người như ông ta muốn chính danh Quốc gia Việt Nam là nhà nước vì VNCH là kế thừa của Quốc gia Việt Nam, nên khi đã chính danh được cho QGVN, thì theo tính nối tiếp, đương nhiên VNCH sẽ là chính danh, và đương nhiên khi đó từ ngụy quân, ngụy quỳên sẽ vô nghĩa với VNCH. Đúng là kiểu ngụy biện, xảo quỵêt.

     2. Hay ông Cường giả bộ ngây ngô về lịch sử. Tại sao ư? Vì thật ra cái gọi là QGVN chỉ là "giải pháp Bảo Đại" của thực dân Pháp để quay lại đô hộ Việt Nam. Pháp đưa Bảo đại lên làm Quốc trưởng, nhưng không có quốc hội, không có quân đội, không có lãnh thổ, không có gì cả, tất cả những gì thuộc miền Nam lúc bấy giờ đều trong tay Pháp, quyền hành thuộc về Pháp, Bảo Đại và chính phủ của ông ta chỉ là bù nhìn, tay sai. Hỏi làm sao được gọi là chính danh nhà nước? Hơn nữa, khi mà trước đó, năm 1945, chính Bảo Đại đã trao ấn kiếm cho Chính phủ VNDCCH của Chủ tịch Hồ Chí Minh, và nhà nước VNDCCH đã chính danh từ đó trong lãnh đạo đất nước Việt Nam và liên tục suốt chiều dài lịch sử đến nay. Trong thực tế QGVN là nguỵ.

       Sự ngây ngô giả bộ của ông Cường và những người như ông ta còn ở chỗ: Hội nghị quốc tế liên quan đến pháp lý của Việt Nam đối với Hoàng sa, Trường sa không quyết định ở Hội nghị Francsico được, mà phải quay lại từ các hội nghị trước đó là Hội nghị ra Tuyên bố Cairo năm 1943; Hội nghị Postdam năm 1945, tại hai hội nghị này, các nước tham gia hội nghị và cả Trung Quốc đều không khẳng định chủ quyền của Trung Quốc đối với Hoàng sa và Trường sa. Còn Hội nghị Francsico năm 1951, khi mà ông Trần Văn Hữu tuyên bố chủ quyền của Việt Nam đối với Hoàng sa và Trường sa thì tiếng nói này không có trọng lượng bởi hai lễ: Thứ nhất, mọi quyền hành và trọng lượng khẳng định vấn đề Việt Nam nằm trong tay thực dân Pháp; thứ hai, tại Hội nghị này thì không có Trung Quốc tham dự, vậy thử hỏi bây giờ đưa cái hội nghị này ra làm pháp lý chủ quyền cho Việt Nam đối với Hoàng sa, Trường sa thì Trung quốc có chịu không? Đừng ngây ngô, ảo tưởng. Khẳng định chủ quyền và đòi lại Hoàng sa phải phụ thuộc vào yếu tố quyết định là sức mạnh tự cường của chính dân tộc Việt Nam.

Tôi chỉ xin có thiển kiến nhỏ, mong mọi người cho ý kiến.