LỜI CUỐI:
VUÔNG VÀ TRÒN!
Thanh Minh
Hỏi thế
gian rằng: MỘT HÌNH VUÔNG CÓ THẬT SỰ VUÔNG KHÔNG? MỘT HÌNH TRÒN CÓ THẬT SỰ TRÒN
KHÔNG? KHI ĐẶT HÌNH VUÔNG LỒNG VÀO HÌNH TRÒN THÌ HÌNH NÀO BỊ BIẾN DẠNG?
Câu hỏi
trên thật sự khó trả lời!
Trên mạng
xã hội này cũng vậy, trên mặt trận đấu tranh chống xét lại lịch sử cũng vậy, rất
khó khăn, phức tạp và gian nan biết nhường nào! Nó không thế nói một là một, hai
là hai, cũng chẳng thể 1+1=2 được! Cùng một vấn đề, quan trọng nhất là cách tiếp
cận, góc độ tiếp cận, cách ứng xử phù hợp với từng đối tượng khác nhau.
Liên
quan đến vấn đề “cần tôn vinh 74 lính ngụy chết ở Hoàng sa năm 1974” và bài báo
trên báo Thanh niên từ năm 2014 cũng là một vấn đề không quá phức tạp nhưng anh
chị em lại biến nó thành vấn đề quá phức tạp! Tôi xin lạm bàn lời cuối về vấn đề
này như sau:
Trước hết,
tất cả những người đấu tranh chống xét lại lịch sử cần khẳng định với nhau và với
Đảng, Nhà nước rằng: Không có cái gọi là phải tôn vinh hay ghi nhận 74 người
lính ngụy chết ở Hoàng Sa! Tuyệt đối không thể. Bởi hai lẽ:
- Đối với
người lính ngụy quân, ngụy quyền, dù trong bối cảnh nào, thời điểm nào trước
năm 1975 đó vẫn là ngụy quân, ngụy quyền, là kẻ làm tay sai, là kẻ phản bội Tổ
quốc. Họ đóng quân trên đảo hay trên đất liền là như nhau. Họ chống lại TQ ở
Hoàng sa hay chống lại Quân giải phóng và quân - dân miền Nam trên đất liền (từ
vĩ tuyến 17 trở vào) là giống nhau về tính chất! Trong con mắt của họ, TQ hay
quân giải phóng - như cách họ gọi là quân “Việt cộng” đều là kẻ thù của họ! Và
trong mắt họ, TQ hay Việt Cộng đều là giặc, là kẻ xâm lược! Nên khi TQ chiếm đảo
Hoàng Sa thì họ (dù có thật hay không) nổ súng vào quân TQ là chuyện bình thường,
và nếu là quân giải phóng tiến lên Hoàng Sa thì họ cũng sẽ nổ súng bắn vào “Việt
cộng” mà thôi”. Nên, với họ, hành động của họ chỉ là làm theo và phục vụ cho mục
đích chính trị của tập đoàn chính trị ngụy quyền, phục vụ và thực hiện theo ý đồ
của Mỹ lúc đó! TQ chiếm đảo và đế quốc Mỹ xâm lược cả miền Nam thì không khác
nhau về tính chất! Nên từ sự kiện Hoàng Sa năm 1974 rồi cho rằng 74 người lính
kia có tinh thần yêu nước của là không đúng! HỌ không chỉ dâng đảo cho TQ, mà
ngụy quân, ngụy quyền còn để cho Campuchia
dùng quân đội chiếm hai đảo Hòn Năng vào năm 1956. Đến năm 1958 chiếm thêm Hòn
Tai (Ile du Pic). Năm 1960 chiếm Hòn Kiến Vàng (Ile des Fourmis) và Hòn Keo Ngựa
(Ile du Cheval). Cũng năm 1956 để cho Đài Loan chiếm Ba Bình; năm 1970, lính VNCH ở đảo Song Tử Tây đã để yên để cho
Philippines chiếm 6 đảo nổi, trong đó Thị Tứ là đảo lớn thứ nhì, Bến Lạc
(Đảo Dừa) là đảo lớn thứ ba, Song Tử Đông là đảo lớn thứ năm ở quần đảo Trường
Sa; 1970-71, ngụy quân, ngụy quyền
SG cũng để cho Malaysia cũng tiến hành chiếm 6 đảo ở Trường Sa mà không
có phản ứng gì! Họ yêu nước cái nỗi gì? Một đạo quân hút nhát, đớn hèn, sợ chết,
đến cả miền Nam là một nửa giang sơn của Tổ quốc mà chúng còn xẻ ra bán được
cho giặc thì chúng lại quyết tâm giữ đảo ư? Ngụy biện! Mơ hồ!
- Tuyệt đối không
thể có cái gọi là vinh danh hay tôn vinh lính ngụy! Vinh danh hay tôn vinh thì không chỉ là
lời nói suông mà là đạo lý, trách nhiệm! Cần thể hiện bằng hành động, việc làm cụ thể của Nhà nước, của xã hội đối với những người
có công với nước, là nghĩa cử của nhân dân đối với những người con ưu tú của dân tộc đã hy
sinh vì đất nước, là hành động trách nhiệm của của thế hệ hôm nay đối với cha anh. Vậy chả
lẽ phải công nhận những người lính VNCH kia là anh hùng sao? Là Liệt sỹ chăng? Rồi phải dựng đài tưởng niệm? Rồi cho họ/thân nhân của họ hưởng thụ chính sách đối với người
có công như hàng triệu gia đình thương binh, liệt sỹ, người có công với cách mạng
đang thụ hưởng? Một sự đánh tráo khái niệm bỉ ổi không hơn không kém! Một âm
mưu thâm độc, xảo quyệt trong chuỗi hệ thống âm mưu vực dậy bóng ma ngụy quân,
ngụy quyền!
Vấn đề lớn
thứ hai, liên quan đến nội dung bài báo “cần tôn vinh 74 lính ngụy chết ở Hoàng
sa năm 1974” và như báo khẳng định là lời của Trung tướng Nguyễn Quốc Thước: Nếu
ai khẳng định “lời phát biểu của Trung tướng thước là phản động” và cho rằng “Vì
lời phát biểu của ông là nguyên nhân gây ra vụ biểu tình năm 2014 gây hậu quả
nghiêm trọng”, và “người dân xuống đường biểu tình đòi phong anh hùng cho 74
người lính VNCH” là cái nhìn phiến diện, cực đoan, vội vàng, quy chụp.
Sự kiện các đối tượng xấu kích động người dân cầm băng rôn tưởng niệm sự kiện Hòang Sa vào dịp tháng 1/2014 hay hằng năm khác với sự kiện biểu tình vào tháng 5/2014. Tháng 5/2014, các thế lực thù địch lợi
dụng tâm lý ghét TQ của người dân để kích động biểu tình khi sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 xảy
ra, thế mà các vị dám to mồm là do cụ Thước!?. Các vị nên nhớ, trên mạng xã hội
hay báo chí, lời nói hay mỗi comment, startuts của các vị trao đổi với nhau qua
fb còn chả ai hiểu đúng, dẫn đến các vị chửi nhau cơ mà! Vì sao vậy? Vì qua mạng xã hội, chứ đâu
có giáp mặt để lắng nghe và hiểu đúng bản chất của câu nói, ý câu của người kia, đúng
không? Tại sao các vị không đến hỏi thăm cụ và trao đổi với cụ hoặc người nhà của
cụ để rõ thực hư, nắm rõ bản chất vấn đề mà ngồi ở xó bếp, góc dường rồi lai-chym, viết bài, đăng tút gào lên là cụ
“phản động”, cụ “kích động” này nọ? Rồi còn đòi cụ phải lên tiếng thanh minh trên mạng?
Đúng là ảo tưởng sức mạnh, trí tuệ của bản thân quá rồi đấy. Tôi xem nhẹ thái độ
này của các vị! Nếu tôi là cụ Thước thì tôi cũng chẳng thèm quan tâm các vị
đang gào cái gì!
Còn với
những người khác đang chĩa mũi giáo vào chính những người lên án cụ Thước, làm cho hội nhóm
của các anh đổ vỡ, chia thành hai phe, chửi nhau như mổ bò. Nói thật, thái độ của
các anh chị cũng chẳng khá hơn họ! Việc quan trọng nhất của các anh chị khi phản
biện lại vấn đề để bảo vệ cụ là phải chứng minh cho bằng được, cho chính xác là
cụ không nói hoặc ý của cụ không phải như vậy, đưa ra được bằng chứng, luận chứng
cụ thể, thuyết phục. Đằng này các anh chị lại chỉ chăm chăm việc đấu tố, khoe hết
cái xấu này đến tật khác của những con người kia (không biết có hay không)!
Có ai -
cả hai phía gặp phóng viên viết bài, Ban Biên tập Báo Thanh niên hay gặp cụ và
người thân của cụ để làm rõ thực hư? Chẳng có ai hành động mà cứ cào nát cả
phím. Còn việc quan trong nhất từ nội dung tờ báo đáng ra phải đấu tranh
thì các vị không làm. Đó là ai cho phép tờ báo/phóng viên khẳng định những người
lính VNCH chết ở Hoàng Sa 1974 là “Hy Sinh”? Tờ báo có âm mưu gì? Nên nhớ, Chính
trong tháng 1/2014, chỉ có Báo Thanh Niên mở “chuyên mục riêng” về Trận Hải chiến
Hoàng Sa, đăng một loạt bài, rất nhiều bài về diễn biến, sự kiện, và đăng bài của
nhiều trí thức, học giả khác về vấn vấn đề liên quan đến trận hải chiến Hoàng Sa
1974 và cái gọi là “cần vinh danh lính VHCH”, đồng thời, Ban Biên tập đã cho
phép đưa vào những lời bình trái với quan điểm, đường lối của Đảng, Nhà nước
ta.
Còn tôi,
tôi sẽ không bảo vệ cụ Thước nếu cụ có ý chí, thái độ (lặp đi, lặp lại như một
số nhà văn, nhà sử trở cờ kia) rằng cần “cần vinh danh lính VHCH”, và khi đó
chúng ta mới dám khẳng định việc làm của cụ là sai trái, phản động, nhưng thực
tế thì sao? Cụ không lặp lại điều đó cơ mà! Nhân vô thập toàn, thánh còn có lúc
sai! Hơn nữa, cụ già trên 90 tuổi, nghe thì lúc tỏ, lúc không, bị mấy mấy tên
phóng viên láo cá lợi dụng, gài bẩy là chuyện thường! Các anh chị cũng phải nhớ:
Sau khi xảy ra tranh chấp quyết liệt liên quan đến quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa,
nhất là trên mặt trận pháp lý, đã có rất, rất nhiều người, đủ thứ hạng, đủ đối
tượng và có cả tổ chức, cơ quan Nhà nước cũng vì quá yêu đất nước mà ngộ nhận
sâu sắc rằng: công nhận chính danh cái gọi là “chính quyền VNCH” là một vấn đề
pháp lý quan trọng để đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa. Đấy, đâu đơn giải phải
không?
Và chính
các vị còn trẻ, khỏe, nhiệt huyết hừng hực ra đấy mà lên mạng phát ngôn còn sai
bét thì các vị đủ tư cách bức ép cụ già sao? Chỉ cần điểm này thôi thì các anh
chị cũng chẳng ra gì! Tôi nghĩ các anh chị nên giành thời gian, đoàn kết, tập
trung đấu tranh với hành động “tôn vinh lính VNCH” thực tế đang diễn ra là đang
có hành động đòi xây “đài tượng niệm tử sĩ Hoàng Sa” kia kìa!
Vẫn câu
nói ấy, đấu tranh kiên quyết, kiên trì là tốt, nhưng phải linh hoạt về biện
pháp, đa dạng về hình thức, có nhiều cách cách tiếp cận, thể hiện thái độ ứng xử phù
hợp với từng đối tượng khác nhau, từng vấn đề khác nhau mới mong đạt kết quả tốt.
Và, phải luôn vì lợi ích, đặt lợi ích của đất nước lên trên, lên trước hết, bảo
vệ lịch sử là bảo vệ quá khứ nhưng cũng phải bảo đảm sự ổn định của hiện tại và
phải có tác dụng giáo dục, định hướng cho tương lai!
Lão nông
có vài điều tâm sự, cũng là lời cuối cùng cho vấn đề này! Từ nay trở đi, Lão sẽ
không nói lời nào về vấn đề của cụ Thước nữa nhé! Đừng lôi kéo lão vào!