Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

SỰ BẾ TẮC CỦA HUỲNH THỤC VY

Một cá nhân không quyết định nên sự thành công của tập thể, của xã hội, nhưng những thành công lớn lao của tập thể, của xã hội hay của đất nước đều có sự đóng góp tích cực từ mỗi cá nhân. Lẽ ở đời, nếu cá nhân không đóng góp được gì cho xã hội thì đừng biến mình thành “con sâu làm rầu nồi canh”. Mỗi cá nhân muốn đóng góp cho xã hội hoặc không muốn biến bản thân mình thành “con sâu làm rầu nồi canh” thì mỗi cá nhân phải tự nhận biết được mình đang ở đâu, đứng ở vị trí nào trong lòng xã hội, trong cộng đồng. Thật sự không dễ dàng để biết được, muốn biết được vị trí của mình thì phải có bản lĩnh sống, bản lĩnh văn hoá thực sự. Nếu không có bản lĩnh, không có văn hoá thì dễ lầm tưởng sức mạnh của mình, mơ hồ, ảo tưởng về vai trò của mình với xã hội, dẫn đến sai lầm trong hành động và bế tắc trong cuộc sống là điều khó tránh khỏi.
Huỳnh Thục Vy đang được các "nhà dân chủ” lợi dụng, tung hô, thậm chí kích động làm “anh hùng bàn phím” phục vụ mục đích cho các nhóm phản động bên ngoài. Tiện thể “mượn gió bẻ măng”, Vy cố tình hùa theo để có được cuộc sống sung túc hơn như chính Vy “tự thú” trên fb của mình là “Báo Trẻ bên Texas và báo Việt Luận bên Úc trả cho mình 50 đô cho một bài viết, viết đơn giản thôi. Nếu mình viết theo kiểu mì ăn liền thì mình đủ sống sung túc… ” hoặc như Vy cũng “tự thú” trên blog của mình là “may áo dài, áo khoác có in cờ vàng ba sọc đỏ là để bán kiếm lợi nhuận và đạt được mục tiêu của người bảo vệ nhân quyền và hoạt động xã hội dân sự”. Tôi không bàn về việc Vy kiếm tiền bằng hình thức nào, thủ đoạn nào, mà tôi muốn nhắn gửi với Huỳnh Thục Vy mấy lời về cái cách viết và ý nghĩ của Vy trong mỗi bài viết.
Tư tưởng cá nhân, cách luận giải vấn đề, những chính kiến của Huỳnh Thục Vy trong mỗi bài viết chẳng có gì mới, chỉ xoay quanh những vấn đề “nhân quyền”, “tung hô cờ vàng”, “vuốt đuôi tàn dư VNCH”, “đả phá đảng cộng sản Việt Nam”, “bôi nhọ, nói xấu công an địa phương ĐakLak”…. tất cả những bài viết vừa qua của Huỳnh Thục Vy đăng trên blog hay fb đều thể hiện sự bế tắc, mơ hồ trong suy nghĩ, ai đọc bài viết của Vy cũng đều cảm nhận được sự giãy dụa vô vọng của một nhà nhân quyền giả tạo, thể hiện sự bị kích động tư tưởng chống đối do nhận thức chưa tới, thiếu hiểu biết thực tiễn, người đọc cũng nhận ra được mục đích cá nhân sâu xa bên trong mỗi bài viết hay của hệ thống các bài viết mà Vy hướng đến.
Kết quả hình ảnh cho tản mạn về cờ đỏ
Huỳnh Thục Vy đang bế tắc, giãy dụa và tự đày đoạ mình (Ảnh: FB Huỳnh Thục Vy)
Sau bài “Tản mạn về cờ vàng” đăng trên blog bị nhiều đọc giả bóc mẻ, chỉ ra sự mơ hồ, ảo tưởng của Vy, bị “đám cờ vàng” quay lưng, Vy không đạt được mục đích (bán được nhiều áo có in cờ vàng ba sọc đỏ để kiếm tiền) thì gần đây Vy viết bài “Tản mạn về cờ đỏ” đăng trên fb cá nhân, vẫn ý nghĩ xưa cũ là nói xấu chế độ, nói xấu đảng cộng sản và thể hiện sự tuyệt vọng vào con đường "đấu tranh cho nhân quyền, tự do" mà bản thân Vy đã lựa chọn.
Bài viết “Tản mạn về cờ đỏ” đã “tự thú” sự nhận thức chưa tới và thiếu hiểu biết thực sự về bản chất sự việc của Vy. Bài viết có đoạn:Cờ đỏ với mọi ý nghĩa của nó, là một vật biểu trưng cho chủ nghĩa cộng sản, cái chủ nghĩa đối nghịch với triết thuyết tự do mà tôi luôn theo đuổi (libertarianism). Nếu không tin, quý vị hãy cứ vào mạng mà tìm hiểu về các biểu tượng của chủ nghĩa cộng sản sẽ rõ. Nền đỏ tượng trưng cho cách mạng vô sản, ngôi sao vàng tượng trưng cho tinh thần năm châu đại đồng”. Ai cũng biết, cờ đỏ sao vàng là quốc kỳ của đất nước Việt Nam, là biểu tượng của dân tộc Việt Nam, chứ không phải là biểu tượng của chủ nghĩa cộng sản như Vy viết. Dù cố tình đánh đồng lá cờ đỏ sao vàng với cờ đỏ búa liềm hoặc Vy thực sự không biết thì đều chứng minh là cái viết vội để khoe chữ, cái nhận thức mơ hồ của Vy, cũng thể hiện sự bế tắc, giãy dụa của Huỳnh Thục Vy.
Cũng trong bài viết trên có đoạn: “Trong cuộc đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền này, không biểu tượng nào nhiều ý nghĩa, đáng biểu dương và được đồng thuận lớn như biểu tượng Nhân quyền "Con chim xanh". Thì ra là thế. Khi mục đích ca ngợi cờ vàng, muốn lấy cờ vàng thay cờ đỏ để mong “đám cờ vàng” hải ngoại ủng hộ không đạt được thì muốn thay cờ đỏ bằng biểu tượng “Con chim xanh”. Chắc chắn mục đích này sẽ thất bại đau đớn hơn vì mấy lẽ: (1) biểu tượng “con chim xanh” về danh nghĩa là “Quyền con người” từng được trao giải thưởng và được các tổ chức nhân quyền quốc tế chọn làm biểu tượng, chỉ đơn giản hoạt động về quyền con người chứ không phải là một quốc gia mà có thể lấy biểu tượng của nó để kêu gọi sự đồng thuận thay thế cho một quốc kỳ nhất định như mong muốn của Huỳnh Thục Vy. Nếu những cái tổ chức nhân quyền ấy mà tốt đẹp thì các nước phương tây đã sử dụng biểu tượng “con chim xanh” giăng đầy đường phố của họ thay cho quốc kỳ của nước họ từ lâu rồi!!!; (2) ở Việt Nam mấy tổ chức mang danh “xã hội dân sự độc lập”, đấu tranh “nhân quyền” là tay sai của tổ chức phản động Việt Tân, trong đó có “Hội Phụ nữ nhân quyền Việt Nam” của Huỳnh Thục Vy và Trần Thị Nga (một thành viên của đảng Việt Tân) - đã biến tấu biểu tượng con chim xanh, thêm vào quanh biểu tượng những câu từ mang tính kích động để hoạt động chống phá đất nước, gây mất ổn định xã hội thì đã bị nhiều người tẩy chay, nhận diện mất rồi; (3) cái gọi là đấu tranh cho nhân quyền của Vy thực chất cũng phục vụ mục đích kiếm tiền của Vy (kêu gọi góp tiền ủng hộ quỹ) cùng một số đối tượng khác. Trong thực tế “con chim xanh” của “Hội Phụ nữ nhân quyền Việt Nam” đã bị Vy và đồng bọn xâu xé, nướng chín, chia chác từ lâu rồi (http://www.giolanh.org/2015/12/hoi-phu-nu-nhan-quyen-hoi-phu-nu-tien.html)(4) nhiều “nhà dân chủ” đã nhận thấy tổ chức “Hội Phụ nữ nhân quyền Việt Nam” mà Vy quảng bá (cho Việt Tân) không đủ khả năng tạo hiệu ứng giúp Vy có chỗ đứng trong “làng dân chủ nội”, tạo đà xin tỵ nạn ra nước ngoài như mong muốn của Vy, vì thực tế không đơn giản như vậy, bài học thì Vy có được từ cô em Huỳnh Khánh Vy vào những năm trước (http://www.giolanh.org/2015/10/chuyen-chi-em-huynh-thuc-vy.html); (5) bài viết cũng là lời “tự thú” cay đắng của Huỳnh Thục Vy về những “nhà dân chủ nội” đang đấu đá, cắn xé lẫn nhau, làm cho Huỳnh Thục Vy cảm thấy chán nản, bế tắc như Vy kết thúc bài viết: “Mọi sai lầm trong công việc đều sửa được. Nhưng khi ta sai lầm làm tổn thương người đồng đội, làm họ nhụt chí hoặc nghiêm trọng hơn là đánh mất họ ra khỏi hàng ngũ, thì thật khó để vãn hồi”.
Lời thú nhận bị quay lưng của chị em Huỳnh Thục Vy

“Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy hai cha con tự đày đoạ mình” là tiêu đề bài viết đăng trên blog của Đông La (http://donglasg.blogspot.com/2012/07/huynh-ngoc-tuan-huynh-thuc-vy-hai-cha.html). Đúng như vậy, Huỳnh Thục Vy đang tự đày đoạ mình vì Huỳnh Thục Vy đang giãy dụa trong vô vọng, trong ảo tưởng, bế tắc trong nhận thức và tâm lý. Làm người ai cũng có ước mơ, ai cũng có lựa chọn con đường riêng của mình nhưng không thể đi ra ngoài xu thế và quy luật của xã hội, dù đó là sự nghiệp của cá nhân hay con đường đấu tranh chính trị như cái gọi là “triết thuyết tự do” của Huỳnh Thực Vy hay những nhà tự phong “đấu tranh dân chủ” đang làm hiện nay. Huỳnh Thục Vy đã lựa chọn sai đường thì bế tắc, giãy dụa và đang tự đày đoạ mình là đương nhiên.
                                                                                                     Lê Minh