Thứ Ba, 7 tháng 5, 2019

ÔNG GIÁO SƯ SỬ HỌC VŨ MINH GIANG MUỐN GÌ?

ÔNG GIÁO SƯ SỬ HỌC VŨ MINH GIANG MUỐN GÌ?
Không chỉ là một tay ngụy biện ngu ngốc khi cố gắng chính danh hóa cho ngụy quyền SG, giờ ông Vũ Minh Giang lại muốn thay tên của Ngày Chiến thắng 30/4 sao?

Trong hình ảnh có thể có: 1 người

Tôi nói cho ông biết: Từ thuở tôi còn cởi truồng tắm mưa, mỗi khi trời đang mưa mà có nắng thì tụi trẻ chúng tôi đã biết đọc câu thơ: "Vừa nắng vừa mưa, ta thắng Mỹ thua". Đấy, đến bọn trẻ cũng hơn ông cả cái ý thức đấy.
Ông là nhà sử học lẽ nào ông không tỏ tường: Chuyện thắng - thua là quá khứ, là lịch sử. Lịch sử là lịch sử! Chả lẽ vì hiện tại, vì tương lai mà hãy quên đi quá khứ sao? Phải chăng ông kêu gọi đổi tên ngày kỷ niệm 30/4 vì cái ảo tưởng hòa hợp, hòa giải như ông nói?
Lấy tư cách người nông dân, có cả cha và mẹ đã đổ máu trong chiến tranh chống Mỹ nói cho ông Giang biết:
Trong thực tế, Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Việt Nam, Nhân dân Việt Nam đâu có chống lại việc hòa hợp dân tộc, mà còn làm rất nhiều việc để khép lại quá khứ, hướng tới tương lai, mở rộng cánh cửa đón kiều bào ở hải ngoại về nước. Trong mấy chục năm qua, đã có rất nhiều việt kiều ở hải ngoại về nước, và khi họ về nước, hãy hỏi họ xem có ai, dù là cán bộ Đảng, Nhà nước và người dân chúng tôi gọi họ là nguỵ, là kẻ thua trận không?
Thế nhưng chính một số kẻ cực đoan, tàn dư nguỵ quân, nguỵ quyền đang cố đào bới quá khứ, đòi thay đổi, xét lại lịch sử, khơi dậy hận thù, chia rẽ dân tộc, thậm chí lợi dụng sự hoà hợp dân tộc để kích động sự hận thù dân tộc. Bên cạnh đó, một số nhà sử học lại cổ suý bỏ chữ nguỵ vì sự nghiệp hoà hợp dân tộc, vì hợp lòng dân, vì thống nhất nhân tâm. Đây là lối nguỵ biện xảo trá, vô tâm. Hễ còn sự xảo trá, nguỵ biện cho việc hoà hợp thì làm sao mà bắt tay nhau kiến tạo hoà bình được đây?
Nếu không có ngày hôm qua thì không có ngày hôm nay và cũng chẳng có ngày mai. Chủ thể nào đứng ở hiện tại cũng không thể chối bỏ quá khứ, càng không thể thay đổi quá khứ. Mỹ và ngụy đã thất bại trong chiến tranh Việt Nam thì phải chấp nhận thất bại, đã phạm sai lầm thì phải dám công nhận sai lầm của mình. Điều này nhiều người Mỹ đã đủ bản lĩnh để làm được sao nhiều kẻ tàn dư, hậu bối của nguỵ quân, nguỵ quyền SG không làm được? Thật ra, vì họ không có bản lĩnh nhận sai lầm của mình trong quá khứ. Mà đã không dám nhận những sai lầm của mình trong quá khứ thì tại sao phải gào thét đòi hoà hợp dân tộc?
Thôi đừng gào nữa, vì có hoà hợp xong thì họ lại bước đi trên vết xe đổ đầy máu, nước mắt mà các người đã tạo ra trong quá khứ mà thôi. Lại tiếp tục đu càng, tiếp tục vong nô, và tiếp tục gào thét....Thôi đừng gào thét nữa, vì họ không có bản lĩnh!
Và ông Giang hãy nhớ điều này: Không có Chiến thắng 30/4/1975 thì cả dân tộc buồn, cả đất nước sẽ sống trong đau khổ và nô lệ.
44 năm qua, Đảng, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam đã đổ rất nhiều máu, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ để xây dựng đất nước như hôm nay. Trên chặng đường đó đã luôn hiểu rằng: Ôm hận thù thì không bao giờ lớn, nhưng mơ hồ, mất cảnh giác cũng sẽ là tự sát! Và, nếu không rạch ròi với quá khứ, với lịch sử cũng sẽ chuốc lấy tai ương mà thôi!
Đặc biệt, cực đoan dân tộc sẽ đẩy đất nước vào nguy khốn, nhưng mơ hồ, mềm yếu, mất cảnh giác sẽ mất nước đấy ông Giạng ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn! Nếu bạn quan tâm vấn đề nêu ra, hãy để lại bình luận. Mỗi nhận xét của bạn dù đồng thuận hay không cũng sẽ góp phần cho trang này ngày được hoàn thiện hơn