Lê Thanh Minh
Gần đây khi dư luận lên án một số giáo sư, nhà nghiên cứu
lịch sử khi họ cổ suý cho việc bỏ chữ nguỵ quân, nguỵ quyền thì trên mạng xã hội
xuất hiện một số nick fb là nữ, rất nhiệt thành với lịch sử dân tộc. Rất đáng
quý. Tôi ấn tượng với nick fb HƯƠNG GIANG ĐOÀN. Tôi ấn tượng về nick này khi chính
cô và bạn bè của cô giới thiệu cô là giáo viên ở Huế, càng ấn tượng hơn khi lướt
phần giới thiệu của trang fb thì thấy cô từng học lịch sử khoa học tại Đại học
Huế. Một “ấn tượng ngược” của tôi về cô là hình như, tư tưởng của cô có vấn đề,
nó tương liên với tư tưởng của một số kẻ giả danh yêu nước hiện nay như Nguyễn
Phương Hùng (nguyên là một tên nguỵ), Đỗ Hữu Hằng ở Thanh Hoá (nick fb Xuan
Nghia Le), Tạ Bình, Vũ Đình Khánh ở Hà Nội (nick fb Vu Khanh Dinh), Phạm Xuân ở
Buôn Ma Thuột (nick Y Xuân Mlô)… đang cổ suy bỏ chữ nguỵ.
Tại sao tôi nói tư tưởng của cô tương liên với tư tưởng
những nick kia? Tất nhiên có lý do. Đó là, cả cô và các nick kia đều tập trung đánh
phá, công kích vào cựu chiến binh, tướng lĩnh, cán bộ quân đội (đã nghỉ hưu và đang
công tác) - Những người chống xuyên tạc lịch sử, trực tiếp lên án việc bỏ chữ
nguỵ quân, nguỵ quyền. Cái khác nhau ở đây là cô Hương Giang Đoàn là “cô giáo”,
nên thủ đoạn thâm độc hơn những tên ma cô kia. Khi cô giáo này lại che đậy âm mưu,
tư tưởng của mình bằng lớp vỏ nguỵ trang ngôn ngữ và thái độ giả tạo, nữa vời,
rất khó nhận ra.
Ngày 10/4/2018, trên trang fb Hương Giang Đoàn đã đăng bài
viết như một tâm thư gửi Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn. Gọi là tâm thư nhưng rất
xảo quyệt. Cố giáo đã nêu lên tài liệu lịch sử của Cục Tuyên huấn có dùng từ chính
quyền SG, và khẳng định đích danh do Trung tướng Tuấn chịu trách nhiệm. Rồi (bài
viết trên) nêu đích danh Thiếu tướng Nguyễn Phương Diện có phát biểu trong Hội
đồng thẩm định về khẳng định giá trị bộ sử 15 tập… , từ đó có ý ngầm phê phán và
giửi thông điệp ngầm cho người đọc phê phán Trung tướng Tuấn hoe kiểu “tiền hậu
bất nhất”, qua đó hạ thấp uy tín của cán bộ quân đội.
Rất may, chính tôi có theo dõi vấn đề này thời gian qua và
biết rõ: Thứ nhất, việc tài liệu lịch sử của Cục Tuyên huấn có đoạn nêu
quân đội VNCH, Chính quyền Sài gòn thì Trung tướng Tuấn đã có lần lên giải thích
ngữ cảnh, đặc biệt, có đoạn khẳng định: Cuốn Lịch sử Cục Tuyên huấn cơ bản đều
dùng cụm từ nguỵ quân, nguỵ quyền. Còn có đoạn vẫn dùng từ Chính quyền Sài Gòn
là do soát chữa kỹ, đây là khuyết điểm của Bộ phận biên tập và Trung tướng cũng
lên tiếng chịu trách nhiệm và thông báo cho bà con biết là đã rút kinh nghiệm với
Cục Tuyên huấn để sửa chữa tài liệu. Thứ hai, vừa qua, trên fb của bác
Tuấn đã có thông báo lời của Thiếu tướng Diện rằng, Cuốn tạp chí nghiên cứu lịch
sử trích đăng ý kiến của ông về quan điểm của Cục Tuyên huấn tại buổi thẩm định
(như đã đăng) là không đúng sự thật, Cục Tuyên huấn vẫn giữ nguyên quan điểm
trong bộ sử không được bỏ chữ nguỵ quân, nguỵ quyền. Cục Tuyên huấn đã có kiến
nghị với Ban Tuyên giáo TW.
Thế đã rõ ràng chưa hả cô Hương Giang Đoàn? Hay cô cố tình
như không biết 2 chi tiết này, rồi giả câm, giả điếc để đạt mục đích của mình?
Mục đích của cô là gì ư? Đoạn tiếp theo trong bài viết trên, cô đã viết: “Trong khi
trên diễn dàn các trang mạng, các đồng chí lại có ý kiến trái chiều, đả kích
nhau (hình minh họa số 10), tạo nên những thông tin không tốt, dễ gây ngộ nhận
cho quần chúng, và là cơ sở để các thành phần cơ hội, chống đối Đảng, Nhà nước,
Quân đội, Công an... gây chia rẽ nội bộ...”. Đọc
đoạn này, nếu ai mơ hồ thì cho rằng cô viết hay, nhưng với tôi thì cô thâm độc.
Cô nói các đồng chí đả kích nhau, và cô đưa một cái hình có comment của Trung
tướng Tuấn ra làm tang vật, nhưng thực chất trong commen đó chẳng có gì đả kích
cả. Cô phải hiểu rằng, sau khi bọn Nguyễn Phương Hùng, Lê Xuân Nghĩa, Vũ Đình
Khánh, Tạ Bình công khai cuốn tạp chí nghiên cứu lịch sử có đăng ý kiến thẩm định
bộ sử, thì cũng chính bọn này dấy lên phong trào đả kích, xuyên tạc, chống phá
vào vai trò của Quân đội trong lịch sử, trực tiếp là đả kích, nói xấu chính
Trung tướng Tuấn, ông Nguyên Hà, ông Trần Hải Yến và các bác cựu chiến binh. Có
phải cô biết điều đó, nhưng cô “mượn gió thổi lá rụng”, bài viết cô đăng công
khai trên fb cũng với mục đích này (chứ không phải việc làm ý nhị của người Huế), nó đã khơi lên một dòng đả
kích vào chính cán bộ quân đội đấy. Và chính cô đã dùng kế “dấu trời qua biển”
để đẩy mạnh mục đích chia rẽ nội bộ quân đội, hạ thấp uy tín củ cán bộ quân đội,
chia rẽ giữa quân đội với các tổ chức khác. Tôi nói có cơ sở đấy. Nếu không tin
cô hãy đọc tiếp đoạn sau đây.
Cô là một giáo viên, từng học và nghiên
cứu lịch sử, thế nhưng cô không có quan điểm lịch sử cụ thể, không có được tư
duy, trách nhiệm của người giáo viên. Cô đăng các vấn đề lên mạng xã hội nhưng
lại chơi kiểu nữa vời, tạo hoài nghi cho dư luận. Tại sao cô không tranh luận
trực tiếp về việc có nên hay không nên bỏ chữ nguỵ? Tại sao cô đăng comment lập
luận cho việc gọi tên chính quyền VNCH nhưng lại cố tình nói rằng “sau này
Việt Nam ta lập chính quyền Hun-sen (Campuchia)” (?), rồi cô lại dẫn dắt dư
luận bằng câu lấp lửng: Quan trọng hiện nay ý Đảng nhưng còn lòng dân…dân có
theo ý Đảng không? Hoặc như khi cô chia sẻ bài “1954 - 1975 Quốc tế đã công
nhận Việt Nam có hai nhà nước như thế nào” lên trang fb của mình thì cô chỉ lấp
lửng một câu rằng “Thông tin này có thật khách quan không. Hay chỉ để tham
khảo?”. Ô hay, cô yêu lịch sử, cô yêu đất nước, cô hiểu giá trị của lịch sử
và trách nhiệm của mình vậy tại sao cô lại hành động thiếu tính ý nhị, dịu dàng
nhưng chính trực của con gái Huế thế. Quan điểm của cô đâu? Ý thức dân tộc, trách
nhiệm đâu? Trình độ phản biện trước cái không đúng của cô đâu? Hay cô không phải
là cô giáo? Không phải là người từng học lịch sử? Không phải là con gái Huế mà
cô chỉ là người theo đuôi bọn xuyên tạc lịch sử? Cô đang muốn biến mình thành kẻ
đốt đền lịch sử?
Xin ý kiến của mọi người!